Chọn “ngách” đi cho sản phẩm
TT - Có được sản phẩm mới nhưng làm cách nào chuyển đến tay người tiêu dùng? Bên cạnh những cách làm truyền thống, nhiều doanh nghiệp đã tìm cho mình những “ngách” phân phối tốt và kết quả là mở rộng được thị phần, quảng bá được thương hiệu.
“Sức sáng tạo Việt qua sản phẩm mới”
Chọn “ngách” đi cho sản phẩm
TT - Có được sản phẩm mới nhưng làm cách nào chuyển đến tay người tiêu dùng? Bên cạnh những cách làm truyền thống, nhiều doanh nghiệp đã tìm cho mình những “ngách” phân phối tốt và kết quả là mở rộng được thị phần, quảng bá được thương hiệu.
VTB tham gia bán hàng tại phiên chợ Hàng Việt về nông thôn ở Cà Mau vào tháng 5-2011 - Ảnh: CTV |
Tận dụng tốt các “ngách” mới hay những kênh ít được sử dụng, trong đó có doanh nghiệp tận dụng tối đa kênh bán hàng trên sông.
Cách làm “nhà nghèo”
Sớm có bản đồ phân phối Chương trình Vẽ bản đồ phân phối để hỗ trợ doanh nghiệp xây dựng mạng lưới phân phối hàng Việt tại các tỉnh thành do Trung tâm Nghiên cứu kinh doanh và hỗ trợ doanh nghiệp (BSA) thực hiện đến nay đã cơ bản xong về hệ thống dữ liệu dành cho doanh nghiệp. Dự kiến đầu tháng 8 BSA sẽ công bố kết quả vẽ bản đồ phân phối của sáu tỉnh thành gồm: Cần Thơ, An Giang, Vĩnh Long, Long An, Tiền Giang và Trà Vinh. Đây là chương trình khảo sát thực trạng mạng lưới phân phối trên toàn địa bàn từng tỉnh, quy luật vận hành - dòng chảy hàng hóa, hệ thống hậu cần, các đầu mối (nhà phân phối lớn)... |
Trong một chuyến đưa hàng Việt về huyện Bình Tân, Vĩnh Long, chúng tôi thấy nhiều doanh nghiệp gặp và nhờ anh Nguyễn Thành Văn, chủ Công ty Tân Hiệp Hương, phân phối hàng. Xem kỹ, các ghe hàng của anh đã có bột Bích Chi, nước mắm Liên Thành... Điều đặc biệt ở đây là hệ thống phân phối của anh len lỏi đến tận những nhánh sông xa nhất. Gần 60 chiếc ghe đi khắp các kênh rạch chằng chịt miền Tây đem hàng về bán cho bà con vùng sâu vùng xa, những nơi mà hệ thống phân phối chính thống khó tới được. Kho bãi đặt tại Cần Thơ và Vĩnh Long, từng chiếc ghe trong hệ thống đều được cải tạo để phù hợp việc buôn bán trên sông. Theo anh Văn, trước đây từng có nhà cung ứng lúc đầu không tin tưởng nên đặt chỉ tiêu có 300 triệu đồng, nhưng sau ba tháng con số đó tăng đến 1,2 tỉ đồng. “Buôn bán trên ghe quan trọng nhất là hàng phải tốt và ổn định vì bà con vùng sâu vùng xa thường mua nhiều hàng để trữ, nếu mình bán hàng giả thì thiệt hại gấp nhiều lần, rất tội cho bà con” - anh Văn chia sẻ.
“Cũ người mới ta” như cách mà nhãn hiệu chả hoa Năm Thụy bước chân vào Big C. Anh Chinh, đại diện công ty, cho biết hệ thống siêu thị đã quen thuộc với doanh nghiệp lớn nhưng lại rất mới đối với các sản phẩm nông đặc sản. Để vào Big C, chả hoa Năm Thụy phải đáp ứng tiêu chuẩn về sản phẩm, đóng gói, mã vạch... “Khó nhưng vui vì mình tìm được kênh phân phối ổn định” - anh Chinh cho biết.
Chọn hướng bình dân
Những năm gần đây, Công ty cổ phần điện tử Tân Bình (VTB) đã gặp nhiều khó khăn trong việc duy trì hệ thống phân phối vì chịu sự cạnh tranh khốc liệt từ những đối thủ lớn trên thị trường. Xác định phân khúc chính để cạnh tranh, Công ty VTB đã lập ra một chiến lược lâu dài hướng về khách hàng có thu nhập trung bình, tầng lớp ngày càng nhiều hơn ở VN.
Anh Nguyễn Thúc Tùng, trưởng phòng marketing của VTB, cho biết: “Mấy năm gần đây, nhận thấy không thể cạnh tranh ở phân khúc cao cấp vì thiếu công nghệ và vốn, VTB đã chuyển hướng phục vụ dành cho bà con bình dân”. Là một trong số ít doanh nghiệp điện tử VN giữ được tỉ lệ nội địa hóa linh kiện cao (35%), VTB đã và đang mở thêm kênh đưa hàng về nông thôn hay quảng bá bằng cách đổi tivi cũ (của mọi chủng loại, nhãn hiệu) lấy tivi mới. Cách làm này, theo anh Tùng, doanh thu đã có chuyển biến khá.
Tương tự, Công ty khóa Việt Tiệp mạnh dạn mở 27 đại lý mới tận các tỉnh vùng cao, chấp nhận vận chuyển hàng giao đến từng đại lý xa ở tỉnh Lào Cai, Sơn La, Lai Châu, Kon Tum...Mỗi nơi công ty đưa ra mẫu mã mới vì thị hiếu về màu sắc, quy cách thường khác nhau. Trong khi đó “đại gia” Vina Acecook lặng lẽ đưa hàng về nông thôn, nắm chắc khẩu vị người dân từng tỉnh (ví dụ, người Lạng Sơn không ăn mì bò mà chỉ ăn mì gà), nắm cả lịch họp chợ phiên từng vùng cao vì đó là nơi quảng bá hàng rất tốt.
Ngay cả “ông trùm” đầu ngành sứ là Minh Long phải tính khi tung ra thị trường sản phẩm bộ đồ ăn gốm IP tiết kiệm một lần nung, giúp giảm chi phí mà vẫn giữ được chất lượng. Sản phẩm mới này đã gây chú ý cho các bà nội trợ, gia đình trung lưu muốn “nâng cấp” bàn ăn ở nhà.
Hàng Việt ở đảo Lý Sơn
Tại cửa hàng nhỏ là đại lý của Pinaco, tôi gặp ba người khách. Một người mang cái ổn áp cũ đến nhờ sửa. Hai người đến lựa mua tỏi Lý Sơn. Bán bình ăcquy lại phải (và cần) kèm theo dịch vụ sửa chữa và kèm cả bán tỏi đặc sản của đảo. Hôm chúng tôi rủ đi Lý Sơn, anh Lê Văn Trí, phó tổng giám đốc Casumina, vui vẻ: “Quảng Ngãi là quê tôi, nhưng ở Lý Sơn tôi không bán được vỏ xe vì chưa có đường nhựa. Nhưng tôi giới thiệu Pinaco, sản phẩm gắn bó lâu nay với ngư dân”.
Ra tới đảo rồi mới thấy bình ăcquy Pinaco là bạn thân thiết của ngư dân và trước khi chúng tôi ra đảo, ba ngày trước đó thợ của Pinaco đã lội xuống tận khoang máy của gần 100 tàu cá giúp ngư dân bảo trì. Đảo còn thiếu nhiều thứ. Cái gì cũng thiếu nên phải xếp thứ tự ưu tiên. Thiếu thuốc, kiếm một cửa hàng thuốc tây đỏ con mắt. Phòng khám thì... hên xui vì ban ngày đảo không có điện và chỉ cách một ngày mới có vài giờ có điện. Vậy điện mặt trời là cơ động nhất.
Bà Nguyễn Thị Thu Hà, phó bí thư Thành ủy TP.HCM, chân tình: “Chúng ta cần khảo sát cho nhanh nhu cầu, tôi tin Sở Khoa học - công nghệ TP.HCM sau khi đã có kinh nghiệm trang bị điện mặt trời cho một số nơi ở Trường Sa sẽ làm được ở đây”. Đảo có rất đông con nít nhưng nghe bà con kể rằng số con nít dưới 1 tuổi chết vì thiếu dinh dưỡng còn rất cao, Công ty Nutifood đã gửi lại ngay 80 triệu đồng giá trị hàng chăm lo dinh dưỡng cho các cháu nhỏ. Bọn nhỏ ham đọc sách mà thiếu sách, tập, bút viết, cặp túi, thiếu cả đồng phục đi học, dép nhựa, nón che nắng. Pinaco lo bảo dưỡng thiết bị cho những người đàn ông ra khơi, nhiều công ty khác cũng cần giúp sinh kế cho những người nội trợ ở nhà, trồng tỏi trồng hành làm kinh tế gia đình để nuôi con đi học.
Buổi sáng, lâu lắm rồi tôi mới thấy có bữa ăn sáng đúng 2.000 đồng, 1.000 đồng xôi và 1.000 đồng sữa đậu nành của một cô bé ốm nhách. Hai nghệ sĩ từ TP.HCM ra hát cho bà con Lý Sơn nghe, vừa đặt chân lên đảo đã nghe lý giải, chọn cho các anh ở khách sạn này, có điện (có máy phát) nhưng không có nước ngọt. Còn ăn thì chạy khá xa qua nhà nghỉ cuối đảo, có nước sạch để nấu ăn ngon mà không có điện. Vậy mà nghệ sĩ Tạ Minh Tâm hát liền bốn bài và sẵn sàng hát thêm, khích lệ nghệ sĩ hài Trung Dân hát một mạch hai bài. Ba chàng trai dân đảo hát bài Tráng ca Trường Sa, nghe tráng ca mà... chảy nước mắt.
Bà con ngoài chợ kể rằng khi tình hình trên đảo căng vì nhiều tàu bị bắt thì hàng hóa Trung Quốc trên đảo hình như giảm nhiều, chắc ít người mua. Hàng Việt thay vào đó và người dân quen dần với hàng Việt. Tín hiệu vui đó có cơ sở, bởi đang có nhiều chi nhánh đại lý hàng Việt ở Quảng Ngãi tập trung tiếp sức cho đảo.
VŨ KHÁNH